Đêm Lisbon
Toàn bộ tiểu thuyết lấy bối cảnh một buổi đêm nọ tại Lisbon, nơi mà những người may mắn nhất trong đám người trốn chạy mơ về đất Mỹ tự do, trông chờ tấm vé được lên chuyến tàu khởi hành đến nước Mỹ. Một người đàn ông sở hữu hai tấm vé của chuyến tàu sắp sửa khởi hành lại gặp một người đàn ông tuyệt vọng ao ước những tấm vé ấy. Nhưng đích đến của hai người này lại khác, một kẻ đi tìm tấm vé hộ mệnh mở lối cho con đường tự do, còn một kẻ chỉ đơn giản,là không muốn cô đơn. Và rồi, chẳng ai biết ai từ đâu đến, tên thật là gì, à mà cũng chẳng cần phải quan tâm đến tên làm gì nữa bởi vốn có là thật đâu, họ nói về câu chuyện cuộc đời của Schwarz - một người kể, một người lắng nghe - câu chuyện cay đắng, pha chút bí hiểm của tình yêu, thêm cả vị chát của mất mát và cuộc trốn chạy trong kinh hoàng. Enrich đã khai thác đến tột cùng của nỗi đau đớn dày vò của những người dân tị nạn trong thời đại thế chiến, khi ông đưa chính bản thân ông vào trong câu chuyện của thời đại đó. "Lũ người sâu bọ của Đế Quốc Xã" - những kẻ khát máu lấy chiến tranh làm lẽ sống, khinh miệt và coi rẻ con người, đẩy người dân của chính đất nước mình lâm vào cảnh không dạng không tên, để rồi lên án luôn cả cái cách họ đối đãi phân biệt giữa những con người "không tên" và những người có giá trị khác. Những xiềng xích, dày vò ấy bấu víu, kìm hãm Schwarz đến cả một đời, anh không được sống với người anh thương tại đất nước yên bình, anh trốn chạy, anh bị bắt,bị tra tấn và đối xử như một con thú hoang. Nhưng, anh vẫn sống, vẫn tồn tại, vẫn trở về quê nhà và gặp lại người anh thương, dẫu cho đau khổ, anh vẫn có thể tìm cách chạy trốn, chính khát vọng sống, tình yêu thương của con người là ánh sáng chỉ lối cho Schwarz những khi khốn cùng nhất. Và dẫu cho họ tiếp tục bước đi trên cuộc đời không có điểm đến, điều quan trọng là họ đã không dừng lại. Một câu chuyện thời kỳ chiến tranh bùng nổ, lồng ghép vào câu chuyện tình đẹp như mơ, được thắp lên bởi hơi thở trong buổi đêm của hai người đàn ông mới gặp nhau vài tiếng, Erich Maria xứng đáng được mệnh danh là bậc thầy văn học Đức khi lồng ghép những mảng miếng và yếu tố kịch tính trong từng phần chuyện đan xen nhưng vẫn không làm mất đi tính liền mạch của tác phẩm. Cuộc sống tệ nhất là khi chúng ta chẳng có gì để mong đợi. Erich Maria Demarque