Khói Trời Lộng Lẫy

  • Khói Trời Lộng Lẫy


"Khói Trời Lộng Lẫy" là truyện dài thứ ba của nhà văn sau Cánh đồng bất tận và Gió lẻ. Tác phẩm là sự kết hợp những mảng đan xen giữa quá khứ và thực tại về một cô gái tên Di, người đã mang đứa em trai cùng cha khác mẹ của mình đến một xóm nghèo ở cồn Bần, tại đây Di gặp được nhiều cảnh đời mà mỗi người đều mang trong mình một tâm tư u uẩn riêng.

Quá khứ là kỷ niệm ấm áp, còn tương lai là những khát khao. Giữa hai miền thời gian đó, những chuyến rong ruổi, dù ngắn, qua ngóc ngách của làng quê hiện tại, đã giúp nhà văn viết nên những chi tiết hiện thực gây nhói buốt. "Gáy người thì lạnh" giống như những lời trần tình (hay tự vấn) của tác giả, đồng thời cũng là chia sẻ đến những ai mong được kết nối với tự nhiên, thèm được thở "những thứ khí trời bên ngoài cánh cửa".

Các truyện trong tập đều xoay quanh thân phận người phụ nữ. Nỗi buồn bao quanh họ: cô đơn, khao khát tình cảm gia đình, tình yêu. Không được hạnh phúc, đôi khi họ tỏ ra "cay nghiệt", nhưng rồi sự cay nghiệt cũng không vượt quá sự mong manh yếu đuối vốn là bản chất của họ (như cô gái trong "Khói trời lộng lẫy" đã đánh cắp đứa em trai cùng cha khác mẹ để trả thù người cha bỏ rơi mình, để rồi cuối cùng lâm vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan). Các nhân vật của Nguyễn Ngọc Tư được sinh ra để đi tìm nhau. Cho nên, cùng với nỗi mất mát, cô cũng cho họ những con đường, đó là lòng vị tha và một chút hy vọng...


    Viết đánh giá

        Bad           Good

    Sách cùng tác giả

    Sách cùng thể loại