Giấc Mộng Đêm Hè
Shakespeare nổi tiếng với những vở bi kịch, nhưng ở thể loại hài kịch, tác phẩm của ông cũng được khán giả yêu thích. Giấc mộng đêm hè chính là vở hài kịch được xem là ấn tượng nhất, thể hiện rõ phong cách mộng mơ, hư ảo, sự thi vị, tinh tế trong kịch Shakespeare. Giấc mộng đêm hè được viết vào khoảng năm 1595-1596 và in lần đầu năm 1600. Cốt truyện hoàn toàn do Shakespeare sáng tạo ra, nhưng một số nhân vật và chuyện tình duyên của họ được tác giả rút ra từ sách cổ đại Hy Lạp và La Mã (Thidiơx và Hipôlita từ Plutac, Pirơmơx và Thidơbi từ Ovit) còn Păc, anh chàng ngỗ nghịch và thế giới quần tiên của Obêrơn và Titania thì từ truyền thuyết dân gian Anh. Xoay quanh câu chuyện tình yêu sôi nổi của hai cặp đôi Laixanđơ và Hecmiơ, Đimitriơx và Hêlen, vở kịch đã dẫn dắt người đọc vào một không khí mùa hè đầy hư ảo, với sự xuất hiện của thần tiên trong khu rừng bí ẩn. Để đấu tranh cho hạnh phúc, Hecmiơ và Laixanđơ bỏ kinh thành, chạy trốn vào rừng. Đimitriơx và Hêlen, vì tình yêu cũng đuổi theo vào đây. Đây là thế giới kỳ ảo của các thần tiên, với vị thống soái Obêrơa và nữ chúa Titania, anh chàng Păc hay đùa cợt và lũ tiên đồng nhởn nhơ. Ở nơi này, mọi quy tắc, luật pháp đều trở nên vô nghĩa. Chỉ có phép thuật tồn tại. Đến cuối vở kịch, những u mê được sáng tỏ, những người yêu nhau trở về bên nhau, đêm hè đã trở thành một đêm tuyệt diệu, tình yêu được thăng hoa...